Bệnh quai bị có lây nhiễm không

Bệnh quai bị có lây nhiễm không Hãy cùng Thietbiyteaz giải đáp thắc mắc của các bạn trong bài viết dưới đây của chúng tôi nhé

Bệnh quai bị nguy hiểm như thế nào?

Bệnh quai bị là một bệnh truyền nhiễm cấp tính do virus paramyxovirus gây ra, phổ biến ở trẻ em và thanh thiếu niên. Biểu hiện chính của bệnh là sưng phồng ở hai má và đau tuyến mang tai, nằm dưới hai hàm, phía trước tai.
Theo thông tin từ Bộ Y tế và Cục Y tế dự phòng, bệnh quai bị phân bố rộng khắp toàn cầu, nhưng tỷ lệ mắc cao hơn ở các khu vực đông đúc, mức sống thấp và vùng có khí hậu mát hoặc lạnh. Tại Việt Nam, bệnh quai bị thường biến thành các vụ dịch vừa, nhỏ hoặc ca bệnh tản phát, với tỷ lệ mắc hàng năm dao động từ 10 đến 40 trường hợp trên 100.000 dân, tập trung cao hơn ở các tỉnh miền Bắc và Tây Nguyên.
Tỷ lệ tử vong do quai bị rất thấp, thường không vượt quá 1/100.000 dân, thường xảy ra ở các trường hợp nặng, có biến chứng như viêm não – màng não hoặc viêm nhiều tuyến. Bệnh quai bị ở người lớn ít gặp, nhưng thường nặng và có nhiều biến chứng hơn ở trẻ em. Các biến chứng có thể bao gồm viêm tinh hoàn và mào tinh hoàn, nhồi máu phổi, viêm buồng trứng, viêm tụy, tổn thương thần kinh, và biến chứng đặc biệt khác như ảnh hưởng đến thai nhi của phụ nữ mang thai.
Bệnh quai bị có lây nhiễm không
Bệnh quai bị có lây nhiễm không

Bệnh quai bị có lây không?

Bệnh quai bị là một căn bệnh truyền nhiễm nguy hiểm, có khả năng lan truyền mạnh mẽ và nhanh chóng, thậm chí có thể gây ra đợt dịch trong cộng đồng.
Nguồn truyền nhiễm:
Bệnh quai bị chủ yếu lây từ người sang người. Người bệnh trong giai đoạn xuất hiện các triệu chứng là nguồn truyền nhiễm chính, nhưng cũng có nguy cơ lây nhiễm từ những người mang virus mà không có triệu chứng (gọi là quai bị thể tiềm ẩn). Trong các ổ dịch, mỗi bệnh nhân quai bị lâm sàng có thể lây cho từ 3 đến 10 người khác, chủ yếu là những người tiếp xúc gần với bệnh nhân trong thời gian ủ bệnh và phát bệnh.
Phương thức lây truyền:
Bệnh quai bị thường lây qua đường hô hấp. Virus có thể được truyền qua các hạt nước bọt hoặc dịch tiết từ mũi hoặc họng của người bệnh khi họ ho, hắt hơi, khạc nhổ, hoặc nói chuyện. Người khỏe mạnh hít phải virus trực tiếp hoặc qua các vật dụng đã bị nhiễm virus từ bệnh nhân. Các hạt nước bọt chứa virus sống có kích thước nhỏ (từ 5 – 100 mm) có thể lan truyền trong vòng bán kính 1,5 mét, trong khi các hạt nhỏ hơn, dạng khí (dưới 5 mm) có thể duy trì trong không khí nhiều giờ và có thể phát tán xa hơn khi gặp gió.
Do đó, bệnh quai bị có thể lây qua nước bọt hoặc chất nhầy từ miệng, mũi hoặc họng. Một người bị nhiễm virus có thể lây cho người khác qua hắt hơi, sử dụng các vật dụng cá nhân hoặc đồ ăn chung, hôn nhau, hoặc tiếp xúc với các bề mặt mà người khác có thể chạm vào.
Thời điểm lây nhiễm:
Bệnh quai bị có thể lây quanh năm, nhưng thường xuất hiện nhiều hơn vào mùa thu – đông do điều kiện khí hậu mát, lạnh và khô hạn. Virus có thể được tìm thấy trong nước bọt của bệnh nhân trước khi xuất hiện các triệu chứng (khoảng 3-5 ngày trước khi có sốt và sưng tuyến nước bọt) và sau khi triệu chứng xuất hiện (khoảng 7-10 ngày sau). Trong giai đoạn này, nguy cơ lây nhiễm là cao nhất trong khoảng 1 tuần xung quanh ngày bắt đầu triệu chứng. Ngay cả trước khi sưng tuyến nước bọt xuất hiện, bệnh nhân cũng có thể lây bệnh, và nguy cơ tiếp tục trong ít nhất 5 ngày sau khi các triệu chứng sưng tuyến nước bọt xuất hiện.
Tuy nhiên, có đến 25% người bị nhiễm virus không có triệu chứng rõ ràng, nhưng vẫn có nguy cơ cao lây nhiễm cho người khác mà họ tiếp xúc.
Đối tượng có nguy cơ cao:
Mọi người chưa từng mắc bệnh quai bị đều có thể nhiễm virus và mắc bệnh. Tuy nhiên, nhóm người có nguy cơ cao nhất là trẻ em từ 6 tháng tuổi trở lên, sau khi không còn được miễn dịch từ người mẹ.
Bởi vì bệnh lây qua đường hô hấp, nên các đợt dịch thường xuất hiện trong các nhóm trẻ em, học sinh tại các cơ sở giáo dục và các khu tập thể. Tỷ lệ mắc bệnh ở nam giới thường cao hơn so với nữ giới.

Có thể phòng ngừa bệnh quai bị không?

Bệnh quai bị là một căn bệnh dễ lây lan và hiện chưa có thuốc điều trị đặc hiệu. Do đó, việc phòng tránh bệnh là vô cùng quan trọng và cần thiết. Mỗi người đều có thể tự bảo vệ và ngăn chặn sự lây lan của bệnh bằng cách:
1. Thường xuyên rửa tay với xà phòng để giữ vệ sinh. Đảm bảo vệ sinh sạch sẽ cho nhà cửa, lớp học và vệ sinh cá nhân, đặc biệt là vùng đường hô hấp. Thường xuyên đeo khẩu trang để ngăn ngừa vi khuẩn và virus gây ra bệnh quai bị.
2. Bổ sung dinh dưỡng đa dạng từ các loại rau xanh và hoa quả tươi để cung cấp đủ các loại vitamin và khoáng chất cho cơ thể, từ đó tăng cường khả năng miễn dịch.
3. Khi phát hiện có dấu hiệu mắc bệnh, cần đưa người bệnh đến các cơ sở y tế uy tín để được thăm khám và điều trị kịp thời.
4. Đối với người mắc bệnh quai bị, cần nghỉ ngơi tại nhà trong khoảng 10 ngày sau khi xuất hiện triệu chứng viêm tuyến mang tai. Người khác cần hạn chế tiếp xúc và đeo khẩu trang khi tiếp xúc với người bệnh.
5. Tiêm vắc xin phòng bệnh quai bị là biện pháp phòng tránh hiệu quả nhất. Trẻ em từ 12 tháng tuổi trở lên có thể được tiêm phòng để cơ thể phát triển miễn dịch chống lại bệnh quai bị. Người tiếp xúc với người bệnh quai bị cũng nên tiêm vắc xin để bảo vệ bản thân.
Bệnh quai bị từng là vấn đề phổ biến trước khi chương trình tiêm vắc xin quai bị được áp dụng. Từ khi vắc xin MMR hai liều được giới thiệu, số ca mắc bệnh quai bị ở Hoa Kỳ đã giảm đáng kể, chỉ còn vài trăm trường hợp được báo cáo mỗi năm. Đối với các khu vực đã tiêm vắc xin, tỷ lệ miễn dịch càng cao hơn. Vắc xin cũng giúp cơ thể phát triển miễn dịch lâu dài, có thể suốt đời sau khi tiêm đủ liều.
Hiện nay, ít người bị mắc bệnh quai bị do hầu hết trẻ em đều được tiêm vắc xin. Có nhiều loại vắc xin ngừa quai bị có sẵn như MMR (Ấn Độ), MMR II (Mỹ) và Priorix (Bỉ), giúp ngăn ngừa cả bệnh quai bị, sởi và rubella trong cùng một mũi tiêm. Đây là biện pháp hiệu quả để giảm nguy cơ lây truyền và ngăn chặn các biến chứng nghiêm trọng của bệnh.

Nguồn: Tham khảo Internet

Thông tin cần tư vấn truy cập thietbiyteaz.com để được hỗ trợ.